Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 055

☆, Hận nữ nhân đều là nữ nhân!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Sau nửa canh giờ, đám người Lục Huy từ trên núi đi xuống, sắc mặt mỗi một người đều có chút nghiêm túc. Phát hiện phía sau bọn họ cũng không có Lục Minh, Tạ An Lan nhíu mày, nghiêng đầu nói với Lục Ly:

-“Bọn họ không có tìm được Nhị ca ngươi.

 

Lục Ly bình tĩnh mà uống sơn trà trong chùa tự chế, lông mày hơi hơi nhíu lại,

-“Cho nên... Lục Minh quả nhiên là ở hậu sơn.

 

Tạ An Lan nhún nhún vai nói:

-“Ta làm sao biết?

 

Đồng thời trong lòng cũng có vài phần hồ nghi. Thời điểm nàng động thủ đã tính toán tốt lắm, lúc này Lục Minh cũng phải tỉnh, Tạ An Lan cũng không lo lắng sau khi Lục Minh tỉnh sẽ ra ngoài nói lung tung.

 

Không nói đến nàng một nữ tử yếu đuối như thế nào đánh cho một nam nhân không chút lực đánh trả cuối cùng ngã xuống triền núi, chính là Lục Minh chính mình cũng tuyệt đối ngượng ngùng nói cho người khác biết hắn có ý đồ đùa giỡn đệ muội không có kết quả bị đánh một trận…

 

Cho dù nàng xuống tay nặng một chút, hiện tại Lục Minh còn chưa tỉnh, chỗ kia cũng không có hẻo lánh bao nhiêu, khoảng cách lại gần chùa căn bản không có khả năng có dã thú thường lui tới, nhiều người như vậy đi qua cũng không đến mức đến bây giờ còn không tìm được Lục Minh đi?

 

Trừ phi... Là hắn chính mình tỉnh lại sau đó đi. Hoặc là... Bị người mang đi.

 

-“Suy nghĩ cái gì?” Lục Ly nhìn nàng hỏi.

 

Tạ An Lan nhướng mắt, nhìn thấy đám người Lục Huy chạy tới ngoài lương đình, thản nhiên cười yếu ớt nói:

-“Không có, suy nghĩ đêm nay ăn cái gì?

 

-“Tứ tẩu, Nhị ca đều tìm không thấy, ngươi còn có tâm tư nghĩ ăn cái gì?

 

Đi đến bên ngoài lương đình Lục Kiều vừa lúc nghe câu như thế, cau mày có chút không vui nói.

 

Tạ An Lan miễn cưỡng nói:

-“Nhị muội, Nhị ca một người lớn như vậy, ai biết hắn có phải tạm thời có việc đi đâu hay không? Chẳng lẽ không tìm thấy hắn chúng ta sẽ không dùng cơm?

 

Lục Huy cau mày đi tới, liếc mắt nhìn hai người một cái, ánh mắt dừng lại trên người vật nhỏ ở trong lòng Tạ An Lan,

-“Đệ muội đây là...

 

Tạ An Lan tươi cười trong sáng, đưa vật nhỏ trong lòng cho mọi người thấy cái mông nhỏ bụi bẩn, nói:

-“Mới vừa rồi ở hậu sơn lượm được một con chó nhỏ mới vừa sinh ra không lâu, nhìn rất đáng thương ta đã mang trở lại.

 

Tâm tư đám người Lục Huy đều ở trên người Lục Minh chưa tìm thấy, cũng không có ai đi chú ý một vật nhỏ bụi bẩn như vậy. Lục Kiều lại đối với tiểu động vật xấu xí nhượng bộ lui binh, trong ánh mắt đều lộ ra khinh thường.

 

-“Đại ca, Đại tẩu, phu quân hắn....” Nhị thiếu phu nhân nắm khăn tay, vẻ mặt lo lắng nói.

 

Lục Huy ngồi xuống đối diện Lục Ly cùng Tạ An Lan, nói:

-“Tứ đệ muội nói cũng không sai, Nhị đệ là một người lớn nói không chuẩn nhất thời nghĩ đến đi chỗ nào đã quên nói với Thiên Phúc. Trước tiên Nhị đệ muội đừng có gấp, lại phái người đi tìm xem chung quanh, trước đừng nói cho phụ mẫu biết, miễn cho lão nhân gia sốt ruột.

 

Nhị thiếu phu nhân cũng không biết phải làm sao, cũng chỉ phải gật gật đầu đáp ứng. Xoay người phân phó hạ nhân đi tìm người.

 

Tạ An Lan nhìn mọi người hai bên một chút tựa hồ đều không có ý tứ muốn đi, chỉ phải nhướng mắt cười nói:

-“Đại tẩu, Tam tẩu, Nhị muội, mọi người ngồi xuống nói chuyện đi.

 

Đại thiếu phu nhân đôi mi thanh tú nhíu lại, nói:

-“Tứ đệ muội, chúng ta đến một bên ngồi đi.

 

Chỉ chỉ ghế mỹ nhân bên cạnh, Tạ An Lan có chút ghét bỏ….. Nàng cũng không nghĩ thật sự cùng đám nữ nhân này ở một chỗ nói chuyện phiếm. Thế nhưng nhìn thấy ánh mắt Đại thiếu phu nhân không đồng ý, sửng sờ một chút mới bừng tỉnh đại ngộ. Đại thiếu phu nhân là cảm thấy nàng thân là nữ tử không nên cùng ba huynh đệ Lục Ly ngồi cùng một bàn nói chuyện.

 

Tạ An Lan có chút không lời bĩu môi, thế nhân đều trách lễ giáo nghiêm khắc, kỳ thật lúc ban đầu lễ giáo cũng không hẳn nghiêm khắc như vậy, rõ ràng là những người đó không nên chính mình ở phía trên thêm một ít quy định cứng nhắc, lấy biểu hiện chính mình so với người khác càng thêm cao quý bất phàm. Cũng không biết như vậy tự tìm tội có ý nghĩa gì? Liền giống như câu nói kia nói: Hận nữ nhân thường thường đều là nữ nhân.

 

Vứt mắt nhìn hướng Lục Ly, bởi vì bản thân là sinh trưởng ở địa phương cổ đại, hiển nhiên Lục Ly cũng không thể lý giải một chút tâm tư ấy của nàng, chỉ cho rằng Tạ An Lan là không thích mấy người đại thiếu phu nhân. Nhíu mày lại không nói gì.

 

Tạ An Lan tại đáy lòng hừ nhẹ một tiếng, đứng dậy đi tới ghế mỹ nhân bên ngoài lương đình ngồi dựa vào.

 

Không có thời điểm cực kỳ tất yếu, vô luận khi nào Tạ An Lan đều tình nguyện chính mình ngồi thoải mái một chút. Mấy cái nữ tử bên cạnh nàng, mặc dù là Lục Kiều tính cách điêu ngoa trước mặt người khác cũng đều là ngồi ngay ngắn quy củ, giống như tùy thời có thể nhận kiểm duyệt, cũng lại càng lộ ra Tạ An Lan dựa nghiêng vào ghế mỹ nhân bên cạnh lương đình không hề có dáng vẻ đáng nói.

 

Đại thiếu phu nhân nhíu mày, ánh mắt nhìn nữ tử trước mặt mang theo vài phần ghét bỏ. Trước đây Tạ An Lan chất phác quy củ, tốt xấu còn an phận thủ thường. Hiện tại lại trở nên tùy tính như thế, không có chút dáng vẻ nữ tử khuê trung, quả nhiên là xuất thân hương dã không ra gì! Chỉ là, tuy rằng trong lòng ghét bỏ như vậy, ánh mắt lạc trên người Tạ An Lan lại không thể tránh khỏi mang theo vài phần ghen tị cùng không cam lòng.

 

Nữ tử trước mắt dung mạo tuyệt diễm, tư thái tùy tính cũng tuyệt đối không thô tục. Chỉ là tùy ý mà dựa vào lan can, mắt nhìn hoa cúc nơi xa xa không biết suy nghĩ cái gì, sắc chiều tà vàng nhạt chiếu vào trên dung nhan xinh đẹp của nàng, càng thêm cực kỳ sáng rọi cùng sắc đẹp. Ngồi ở ngoài lương đình, nàng cũng có thể nhìn thấy nam tử bên trong chợt lóe lên ánh mắt kinh diễm.

 

Khụ khụ.

 

Tam thiếu phu nhân nhìn thoáng qua Tạ An Lan, cũng là hơi hơi cau mày ho nhẹ một tiếng.

 

Tạ An Lan lại không biết đang suy nghĩ cái gì, cũng không có bởi vì một tiếng ho nhẹ này mà hoàn hồn, vẫn như cũ là hai mắt vô thần nhìn phía trước.

 

Tam thiếu phu nhân không thể không mở miệng nhắc nhở nói:

-“Tứ đệ muội.

 

Tạ An Lan sửng sờ mới phản ứng lại tiếng Tứ đệ muội là kêu chính mình, ngồi dậy nháy mắt hỏi:

-“Tam tẩu?

 

Tam thiếu phu nhân suy nghĩ mà nhìn nàng, cười nhạt nói:

-“Tứ đệ muội là cảm thấy không thú vị sao?

 

Tạ An Lan bĩu môi, gật đầu nói:

-“Là có chút không thú vị.

 

Lục Kiều có chút khinh thường liếc xéo nàng nói:

-“Chúng ta đều ngồi ở chỗ này, chỉ một mình tứ tẩu ở đàng kia ngẩn người, đương nhiên không thú vị. Bất quá... Cùng ngươi giống như cũng không có gì có thể tán gẫu đi?

 

Tạ An Lan cúi đầu nhẹ vỗ về tiểu gia hỏa ở trong lòng mình, rủ mắt không nói.

 

‘Cô gái, là bởi vì các ngươi đều ở chỗ này ta mới cảm thấy không thú vị đấy. Nếu các ngươi không ở chỗ này, ta còn có thể bắt nạt Lục Ly đùa chơi.’

 

Lục Kiều lại nghĩ là nàng cam chịu, càng phát ra đắc ý, nói:

-“Đại tẩu, Tam tẩu đừng để ý nàng. Tứ tẩu vốn không thích nói chuyện.

 

Đại thiếu phu nhân khẽ thở dài, có chút bất đắc dĩ mà nhìn Lục Kiều nói:

-“Kiều nhi, muội đã là một đại cô nương, nói chuyện cũng nên chú ý một chút. Cẩn thận ngày mai...

 

Đại thiếu phu nhân nói còn chưa nói xong, bên cạnh thần sắc Lục Kiều liền biến đổi, trên hai gò má nổi lên hai vầng mây đỏ, phảng phất hơn vài phần ngượng ngùng. Thấp giọng gắt giọng:

-“Đại tẩu!

 

Tạ An Lan nhíu mày, nhất thời rất thú vị. Nha đầu này cư nhiên sẽ có thời điểm xấu hổ? Chẳng lẽ ngày mai có cái người trọng yếu gì sẽ tới? Ánh mắt thản nhiên hiện lên tại trên mặt Lục Kiều, trong lòng âm thầm thở dài. Nha đầu này cũng không biết kiếp trước làm cái nghiệt gì, rõ ràng có cái nương xinh đẹp động lòng người, chính mình lại cố tình lớn lên giống Lục lão gia tử. Nguyên bản nữ nhi giống cha nhiều cũng không có gì, vấn đề là nha đầu kia thật sự là quá giống, mà Lục Văn hiển nhiên cũng không phải cái mỹ nam tử gì. Chính nàng lại là một thứ nữ, thân phận xấu hổ, tướng mạo cũng không như ý người, tự nhiên hôn sự là có chút khó khăn.

 

Bất quá Tạ An Lan cảm thấy, tướng mạo vẫn là chuyện sau. Dù sao Lục Kiều cũng không xấu xí, chỉ là ở Lục gia trong một đám huynh đệ tỷ muội có vẻ thường thường mà thôi. Mà tối trọng yếu là, tính cách nha đầu này một chút cũng không đáng yêu, hy vọng nàng có thể thuận lợi gả ra ngoài.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 18/10/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts